Trong thi ca nghệ thuật Lục_Châu

Câu chuyện về Lục Châu về sau thường được nhắc tới trong thi ca nghệ thuật.

  • Quyền Bác Dư (權德舆), Bát âm thi (八音詩): Thạch sùng lưu khách túy, Lục Châu đương tọa vũ[7].
  • Tô Thức, Thủy long ngâm (水龍吟): Văn đạo lĩnh nam thái thủ, hậu đường thâm, Lục Châu kiều tiểu [8].
  • Lý Bạch: Quân bất kiến Lục Châu đàm thủy lưu đông hải, Lục Châu hồng phấn trầm quang thải. Lục Châu lâu hạ hoa mãn viên, kim nhật tằng vô nhất chi tại[9].

Ngoài ra, những câu Kim cốc đọa lâu (金谷墮樓); Minh châu hoán Lục Châu (明珠換綠珠), Lục Châu trụy lâu (绿珠坠楼),... đều nói về điển tích cái chết và việc Thạch Sùng dùng châu báu có được nàng. Trong bài Nam hương tử (南鄉子) của Tô Thức có câu: Thí vấn phục ba tam vạn ngữ, hà như. Nhất hộc minh châu hoán Lục Châu.[10].

Nhà thơ Đỗ Mục cũng có bài thơ về Lục Châu:

金谷園...繁華事散逐香塵,流水無情草自春。日暮東風怨啼鳥,落花猶似墮樓人。Kim Cốc viên...Phồn hoa sự tán trục hương trần,Lưu thuỷ vô tình thảo tự xuân.Nhật mộ đông phong oán đề điểu,Lạc hoa do tự trụy lâu nhân.Vườn Kim Cốc[11]...Việc bộn rộn làm xong hóng mát,Nước chảy vô tình, mượt cỏ xuân.Gió chiều chim hót xa gần,Hoa rơi, tựa khách gieo thân trên lầu.

Theo đó, các thi nhân hậu đại thường lấy hình ảnh hoa quế rơi rụng để mô phỏng hình ảnh Lục Châu nhảy lầu năm nào. Do vậy trong dân gian, Lục Châu được tôn làm Quế Hoa Hoa thần (桂花花神).